CHÚA NHẬT PHỤC SINH
Ngày 20/4/2025
Lời Chúa: Ga 20,1-9
Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc trời
còn tối, bà Ma-ri-a Mác-đa-la đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ.
Bà liền chạy về gặp ông Si-môn Phê-rô và người môn đệ Đức Giê-su
thương mến. Bà nói: “Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và chúng tôi chẳng biết
họ để Người ở đâu.”
Ông Phê-rô và môn đệ kia liền đi ra mộ. Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia chạy mau hơn ông Phê-rô và đã tới mộ trước. Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng vải còn ở đó, nhưng không vào. Ông Si-môn Phê-rô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong mộ, thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. Bấy giờ, người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu rằng: theo Kinh Thánh, Đức Giê-su phải trỗi dậy từ cõi chết.
Suy
Niệm:
Ngôi mộ trống, đối với bà Maria Mácđala, là
dấu chỉ của sự buồn bã vì người ta đã lấy mất xác Chúa; đó là dấu chỉ gây ra sự
hoang mang đối với ông Phêrô, nhưng đối với người môn đệ Chúa yêu mến thì đó
lại là dấu chỉ chắc chắn sự hiện diện của Thầy, vì trong lòng ông, hình ảnh của
Thầy chưa bao giờ nhạt phai. Thầy vẫn tiếp tục sống, trong lòng ông và qua
những dấu chỉ bình thường nhất.
Nếu được nhìn trong lăng kính của lòng yêu mến thì mỗi
dấu chỉ, dù đơn sơ và bình thường, cũng đều có thể là dấu chỉ cho thấy sự hiện
diện sống động của Đức Kitô Phục Sinh trong cuộc sống của mỗi Kitô hữu hôm nay.
Cầu
Nguyện:
Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh, trong cuộc hành
trình đức tin, chúng con cũng tìm Chúa, chúng con có thể cảm thấy sự hiện diện
của Chúa, chúng con chỉ có thể hiểu được ý nghĩa của mọi biến cố trong cuộc đời
chúng con khi và chỉ khi, chúng con noi gương Gioan, để cho lòng trí mình luôn
tiến trên con đường tình yêu Chúa. Amen.